Viết đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội hay nhất? Phát triển giáo dục được quy định thế nào?
Từ ngữ địa phương là gì? Biệt ngữ xã hội là gì?
Từ ngữ địa phương là những từ ngữ được sử dụng phổ biến trong một vùng miền hoặc khu vực nhất định, nhưng có thể không thông dụng hoặc có nghĩa khác ở nơi khác. Những từ này phản ánh đặc trưng về ngôn ngữ, văn hóa và phong tục của từng địa phương.
Biệt ngữ xã hội là những từ ngữ được sử dụng trong một nhóm người có chung nghề nghiệp, lứa tuổi, sở thích hoặc tầng lớp xã hội, nhưng có thể không phổ biến hoặc khó hiểu với những người ngoài nhóm đó. Biệt ngữ xã hội giúp các thành viên trong nhóm giao tiếp nhanh chóng, hiệu quả và tạo cảm giác thân thuộc.
* Thông tin trên chỉ mang tính chất tham khảo
Viết đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội hay nhất? Phát triển giáo dục được quy định thế nào? (hình từ internet)
Viết đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội hay nhất?
Tham khảo mẫu đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biết ngữ xã hội hay nhất
Bài 1: mẫu đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội hay nhất
Dưới cái nắng gay gắt của miền Tây, con nhỏ Hai dậy từ tờ mờ sáng, lật đật xách rổ rau má nhổ hồi khuya ra chợ sớm. Má nó đứng trong cửa, dặn với theo: “Bán rẻ cũng được, miễn hết hàng nghen con! Đừng có ham lời mà ế à nhe!”. Hai dạ một tiếng thiệt lớn, rồi cắm đầu bước nhanh. Mới quẹo vô chợ, nó đã thấy bà Năm đầu xóm lom khom lựa mớ cá, thấy nó bả cười hiền: “Nay bán nhiêu dzậy bây?”
Hai khép nép thưa:
“Dạ, con bán rẻ lắm dì ơi! Dì coi rồi lấy giùm con nghe!”
Bà Năm cầm mớ rau lên coi, vuốt vuốt mấy cọng lá non, gật gù:
“Ờ, tươi roi rói hen! Thôi dì lấy mớ nè, chớ má bây hồi đó cũng giúp nhà dì dữ lắm.”
Hai mừng rơn, lí nhí cảm ơn, rồi lại hớt hải chào mời khách khác. Chợ quê vầy đó, đâu phải chỉ có chuyện mua bán, mà còn là nơi gom góp nghĩa tình. Mấy cô mấy dì gặp nhau là rổn rảng đủ thứ chuyện, từ giá lúa năm nay tới chuyện con Út nhà bà Bảy mới đi làm công ty trên Sài Gòn. Ai cũng thiệt tình, thiệt thà. Có khi khách hết tiền, người bán còn nói:
“Thôi, mai có rồi đưa tui cũng được!”
Chớ đâu có như mấy chỗ sang trọng trên thị thành. Ở quê, người ta sống với nhau bằng cái tình hơn là bằng tiền!
Bài 2: mẫu đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội hay nhất
Chiều chạng vạng, gió đồng lồng lộng thổi về xóm nhỏ, làm mấy tàu chuối sau vườn cứ đập qua đập lại nghe rột rạt. Bà Sáu ngồi trước hiên, tay thoăn thoắt đan cái rổ tre, miệng lẩm bẩm: “Thiệt tình! Con nhỏ Tư dặn chiều về nấu nồi canh chua cá rô mà quên hẳn mua me! Bữa nay chợ xa, chắc lại phải chạy qua nhà con Bảy xin một trái quá!”. Nói rồi, bà chống tay đứng dậy, đi bộ chầm chậm qua nhà hàng xóm. Chưa kịp tới sân, con Bảy đã đứng ngay cửa, cười hì hì:
“Ủa, dì Sáu kiếm con hả? Bộ có chuyện chi hong?”
Bà Sáu cười xòa, thiệt tình đáp: “Ờ, tao quên mua me, coi nhà mày còn trái nào hong cho tao xin một trái nấu canh chua!”
Con Bảy cười tít mắt, chạy ra sau hè một hồi, rồi ôm nguyên một rổ me xanh ra, đưa cho bà Sáu: “Dì lấy hết đi, chớ để lâu cũng rụng đầy đất, uổng lắm!”
Bà Sáu cầm mấy trái me, lắc đầu: “Lấy nhiêu đủ nấu nồi canh, chớ nhà mày cũng đâu dư dả gì.”
Con Bảy xua tay, nói thiệt tình: “Trời ơi, xóm giềng tối lửa tắt đèn có nhau, dì đừng khách sáo!”
Bà Sáu nghe vậy, lòng dạ ấm áp. Ở quê là vầy đó, thiếu trước hụt sau gì thì cứ chạy qua nhà hàng xóm, ai cũng giúp nhau thiệt tình, chẳng tính toán thiệt hơn. Cái nghĩa cái tình mới là thứ quý giá nhất chớ đâu phải bạc tiền!
Bài 3: mẫu đoạn văn có sử dụng từ ngữ địa phương và biệt ngữ xã hội hay nhất
Trời vừa hửng sáng, xóm nhỏ ven sông đã rộn ràng tiếng gà gáy, tiếng xuồng máy chạy xình xịch ngoài bến. Bà Tám lom khom mở cánh cửa gỗ cũ kỹ, vừa quét sân vừa lẩm bẩm:
"Hôm nay chắc trúng mớ cá lắm đây, hồi khuya nghe ghe dưới sông chạy dữ lắm!"
Thiệt y như bà đoán, chừng lát sau, chú Năm chạy cái xuồng vô, trên khoang đầy ắp cá lấp lánh dưới ánh nắng sớm. Bà Tám chống nạnh, cười tươi: "Ủa, nay trúng lớn heng! Bán cho tui mớ cá lóc đi chú Năm!"
Chú Năm cởi trần, nước còn nhiễu long tong trên tóc, cười hề hề: "Bà lựa đi, cá bữa nay tươi rói à! Nhưng mà bà Sáu hồi nãy cũng mới ghé, bả nói để phần bả một chục con rồi!"
Bà Tám nghe vậy, gật gù: "Ừa, thôi tui lấy bốn con thôi, chừa cho bà Sáu với người ta nữa. Dân quê mình mà, đâu ai giành giựt với nhau làm gì!"
Chú Năm gật đầu, bỏ cá vô rổ cho bà Tám, rồi lại lúi húi chia cá cho mấy người khác. Ở quê là vầy, người ta thương nhau hơn là tính toán thiệt hơn. Cá dưới sông, rau ngoài vườn, thiếu gì thì qua nhà hàng xóm xin một tiếng. Xóm giềng thương nhau, có gì ngon cũng kêu nhau một tiếng, chớ đâu có như trên thành phố, nhà ai nấy lo!
Lưu ý: Thông tin chỉ mang tính chất tham khảo
Mục tiêu giáo dục được quy định thế nào?
Theo Điều 2 Luật Giáo dục 2019 quy định mục tiêu giáo dục như sau:
Mục tiêu giáo dục nhằm phát triển toàn diện con người Việt Nam có đạo đức, tri thức, văn hóa, sức khỏe, thẩm mỹ và nghề nghiệp; có phẩm chất, năng lực và ý thức công dân; có lòng yêu nước, tinh thần dân tộc, trung thành với lý tưởng độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội; phát huy tiềm năng, khả năng sáng tạo của mỗi cá nhân; nâng cao dân trí, phát triển nguồn nhân lực, bồi dưỡng nhân tài, đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp xây dựng, bảo vệ Tổ quốc và hội nhập quốc tế.
Phát triển giáo dục được quy định thế nào?
Theo Điều 4 Luật Giáo dục 2019 quy định về phát triển giáo dục như sau:
- Phát triển giáo dục là quốc sách hàng đầu.
- Phát triển giáo dục phải gắn với nhu cầu phát triển kinh tế - xã hội, tiến bộ khoa học, công nghệ, củng cố quốc phòng, an ninh; thực hiện chuẩn hóa, hiện đại hóa, xã hội hóa; bảo đảm cân đối cơ cấu ngành nghề, trình độ, nguồn nhân lực và phù hợp vùng miền; mở rộng quy mô trên cơ sở bảo đảm chất lượng và hiệu quả; kết hợp giữa đào tạo và sử dụng.
- Phát triển hệ thống giáo dục mở, xây dựng xã hội học tập nhằm tạo cơ hội để mọi người được tiếp cận giáo dục, được học tập ở mọi trình độ, mọi hình thức, học tập suốt đời.
Quý khách cần hỏi thêm thông tin về có thể đặt câu hỏi tại đây.