không diễn ra mạnh mẽ, đột ngột, mà đến từ những cảm nhận tinh tế qua từng giác quan: hương ổi thơm thoang thoảng, làn gió se se lạnh, và những đám sương mờ “chùng chình” trên ngõ. Tất cả khiến ta như chợt bừng tỉnh trước sự xuất hiện nhẹ nhàng, khẽ khàng của mùa thu. Đây là cách Hữu Thỉnh miêu tả sự chuyển biến của thời gian một cách đầy nghệ thuật