xốn xang. Cô ơi! Con đã về, đứa học trò nhỏ mà cô từng ân cần dạy dỗ, giờ đã trở lại.
Trong giây phút bùi ngùi, cả tôi và cô đều rơi nước mắt. Cô ôm tôi thật chặt, mái tóc xanh ngày nào hòa vào màu tóc trắng, và cảm giác ấm áp của những kỷ niệm ùa về như mới hôm qua. Cô kể cho tôi nghe bao điều, về cuộc đời giáo viên đầy ắp niềm vui và nỗi buồn