thưa dần. Cô đã quên đi hạnh phúc của chính mình, hi sinh cả cuộc đời cho những mầm non thơ dại. Giờ đây, khi tuổi đã xế chiều, cô vẫn khát khao cống hiến, hòa mình vào thế giới của trẻ thơ. Bởi lẽ, cô yêu lắm những ánh mắt ngây thơ, hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của các em. Dù đồng lương hưu ít ỏi, cô vẫn dành dụm để mở một gánh hàng quà