Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê? Viết đoạn văn cảm nhận của em về nhân vật bác Lê?
Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê? Viết đoạn văn cảm nhận của em về nhân vật bác Lê?
Tham khảo mẫu "Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê? Viết đoạn văn cảm nhận của em về nhân vật bác Lê?" dưới đây:
Mẫu số 1 - Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê
“Nhà mẹ Lê” là một tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực khắc nghiệt mà còn thấm đượm tinh thần nhân đạo của Thạch Lam. Câu chuyện không có những người anh hùng giải cứu hay một kết thúc viên mãn, nhưng khi đọc, người ta vẫn cảm nhận được rằng, giữa những bi kịch của cuộc sống, lòng nhân ái vẫn luôn tồn tại. Nhân vật mẹ Lê hiện lên như một biểu tượng của sự hy sinh và chịu đựng. Bà là một người phụ nữ nghèo khổ, một mình nuôi mười một đứa con trong hoàn cảnh đói nghèo bủa vây. Dù cuộc sống đầy khó khăn, mẹ Lê vẫn kiên trì nuôi dưỡng các con, không bỏ rơi chúng ngay cả khi cái đói luôn rình rập. Cuộc đời bà là chuỗi ngày lao động vất vả, và cuối cùng, bà qua đời cũng vì cơn đói khát khi đi xin cơm. Thạch Lam đã tinh tế khắc họa hình ảnh những đứa con và cuộc sống sinh hoạt của gia đình mẹ Lê một cách chân thực, sinh động. Đặc biệt, những khoảnh khắc hạnh phúc ngắn ngủi bên mâm cơm no trở thành điểm sáng trong bức tranh u tối, thể hiện sức sống mãnh liệt và khả năng tìm kiếm niềm vui ngay giữa nghịch cảnh. Gia cảnh của mẹ Lê không phải là trường hợp hiếm gặp trong xã hội lúc bấy giờ. Thạch Lam đã tái hiện hoàn cảnh ấy bằng giọng văn chân thành, xúc động, qua đó gửi gắm thông điệp về những thử thách trong cuộc sống, đồng thời tôn vinh tinh thần kiên cường và lòng hy vọng của con người. Việc xây dựng nhân vật mẹ Lê không chỉ nhằm phản ánh nỗi đau khổ mà còn nhấn mạnh tinh thần đoàn kết, sự cưu mang lẫn nhau trong cộng đồng. Tấm lòng nhân đạo của Thạch Lam thể hiện rõ nét qua hai chi tiết quan trọng trong truyện. Trước hết là hình ảnh lòng người hướng thiện: dù nghèo khổ, mẹ Lê vẫn không bao giờ bỏ mặc những đứa con. Giữa những ngày tháng tăm tối, bà vẫn giữ nụ cười và cố gắng kiếm từng miếng ăn cho con. Điều này cho thấy, dù bị cái đói và sự cơ cực bủa vây, con người vẫn giữ được bản chất lương thiện. Chi tiết thứ hai là khi mẹ Lê qua đời, những người hàng xóm – dù không có quan hệ máu mủ – vẫn sẵn lòng giúp đỡ. Hành động góp tiền mua một tấm ván gỗ cho bà thể hiện rõ lòng nhân ái, minh chứng rằng tình người chưa bao giờ mất đi, ngay cả trong những hoàn cảnh khốn cùng nhất. Thạch Lam có lối kể chuyện rất riêng so với các tác giả cùng thời. Truyện của ông không chỉ phơi bày hiện thực khắc nghiệt mà còn mang theo một tinh thần nhân đạo sâu sắc, thể hiện sự đồng cảm, tình người qua từng con chữ. Tác phẩm không chỉ dừng lại ở việc mô tả nỗi khổ của nhân vật mà còn truyền tải thông điệp về tình yêu thương, sự sẻ chia và sức mạnh của con người trong những hoàn cảnh éo le nhất. |
Mẫu số 2 - Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê
Thạch Lam là một trong những tên tuổi nổi bật của nhóm “Tự lực văn đoàn”. Với quan niệm rằng văn chương phải lành mạnh và tiến bộ, ông đã trở thành một trong những tác giả truyện ngắn xuất sắc nhất, đặc biệt với khả năng khai thác tinh tế thế giới nội tâm của nhân vật. Tác phẩm của Thạch Lam không tập trung vào những sự kiện lớn mà chủ yếu khắc họa những cảm xúc, suy nghĩ và trải nghiệm của con người trong đời sống thường nhật. Ông thường lựa chọn viết về những số phận nghèo khổ, trong đó có truyện ngắn “Nhà mẹ Lê” – một tác phẩm chân thực và xúc động về cuộc sống cơ cực của người lao động. Trong truyện, nhân vật mẹ Lê hiện lên với hình ảnh người phụ nữ làm nghề giặt đồ để nuôi dạy mười một đứa con trong hoàn cảnh vô cùng túng thiếu. Bằng tài năng ngôn ngữ tinh tế và lối viết giản dị nhưng sâu sắc, Thạch Lam đã phác họa một cách chân thực số phận khốn khổ của mẹ Lê – một người phụ nữ gầy gò, thấp bé với làn da nhăn nheo như quả trám khô, nhưng vẫn kiên trì gánh vác gia đình. Gia đình mẹ sống trong một căn nhà chật chội, tồi tàn được ví như một “ổ chó”, nơi cái đói và cái rét luôn bủa vây. Những hình ảnh ấy đã tái hiện chân thực cuộc sống cùng cực của những người dân nghèo trong xã hội cũ, nơi con người bị đẩy đến bờ vực khốn khó, thậm chí bị so sánh với động vật – một sự so sánh đầy xót xa và ám ảnh. Dù đối mặt với muôn vàn gian khổ, mẹ Lê vẫn âm thầm hy sinh, gánh vác mọi nhọc nhằn mà không một lời than trách. Bà là hình tượng tiêu biểu cho những người mẹ thời bấy giờ – những người chấp nhận cực khổ, hy sinh thân mình để con cái được no đủ. Dù phải chịu đói khát, bà vẫn dành cho con những gì tốt đẹp nhất, sẵn sàng nhịn ăn để con được ấm no. Khi cái nghèo đeo bám, việc làm khan hiếm, bà vẫn bươn chải để kiếm từng miếng ăn cho đàn con. Thạch Lam đã khắc họa hình ảnh mẹ Lê như một biểu tượng cao cả của tình mẫu tử thiêng liêng, khi bà sẵn sàng lấy thân mình che chở cho đứa con nhỏ nhất khỏi cái lạnh giá mùa đông. Từ hình ảnh mẹ Lê, Thạch Lam đã bày tỏ tiếng nói xót thương cho những kiếp người nghèo khổ, bế tắc, không lối thoát trong xã hội trước Cách mạng tháng Tám. Câu chuyện đặt ra những trăn trở: Ai sẽ cứu giúp những mảnh đời bất hạnh như mẹ con nhà Lê? Nếu không có sự cưu mang, liệu cuộc đời họ có mãi chìm trong vòng luẩn quẩn của đói nghèo và khổ đau? Qua những dòng văn nhẹ nhàng, giàu chất thơ, tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực xã hội mà còn khơi dậy lòng nhân ái, kêu gọi sự sẻ chia và giúp đỡ những con người khốn khó. Thông qua “Nhà mẹ Lê”, Thạch Lam gửi gắm thông điệp sâu sắc: Sự đồng cảm và lòng nhân ái là ánh sáng duy nhất có thể cứu vớt những mảnh đời bất hạnh. Nếu mỗi người đều sẵn sàng giang tay giúp đỡ, những kiếp người khốn khổ như mẹ con mẹ Lê sẽ không còn phải lặp lại vòng xoáy đau thương và bế tắc. Thạch Lam không chỉ miêu tả cuộc sống nghèo khó bằng ngòi bút chân thực mà còn nhấn mạnh vào giá trị nhân đạo, nhắc nhở chúng ta hãy giữ gìn và lan tỏa tình thương trong xã hội. |
Mẫu số 3 - Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê
Dưới ngòi bút tinh tế, giàu chất hiện thực của Thạch Lam, đoạn trích đã lột tả chân thực số phận đáng thương của một người mẹ nghèo – mẹ Lê, người phụ nữ gầy gò, khắc khổ phải gánh vác gia đình với mười một đứa con nheo nhóc. Bức tranh xã hội nghèo đói, túng quẫn thời bấy giờ hiện lên rõ nét qua hình ảnh mẹ Lê. Cái nghèo đeo bám khiến cuộc sống của bà càng thêm bế tắc khi phải nuôi một đàn con đông đúc. Thạch Lam đã khắc họa hình ảnh một người mẹ với làn da nhăn nheo như quả trám khô, thân hình thấp bé, héo hon vì đói khát. Đứa con lớn nhất mới mười bảy tuổi, đứa bé nhất còn phải bế trên tay. Sự bần cùng hóa của xã hội được thể hiện sâu sắc qua hình ảnh căn nhà chật chội, tối tăm được ví như một “ổ chó”, nơi mười mấy con người chen chúc, khổ sở. Đặc biệt, chi tiết so sánh “mẹ con nhà mẹ Lê như chó mẹ và chó con” không chỉ mang ý nghĩa chua xót, cay đắng mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ hiện thực xã hội phi nhân đạo đã đẩy con người đến mức sống không khác gì loài vật. Dù cuộc sống vất vả, cực nhọc, mẹ Lê vẫn âm thầm gánh chịu tất cả mà không một lời than thở hay oán trách. Bà chính là hình ảnh tiêu biểu cho những người mẹ tảo tần, giàu đức hy sinh trong xã hội cũ. Dẫu phải chịu đói rét, bà vẫn quyết tâm nuôi con khôn lớn, thậm chí nhịn ăn để con được no, lấy niềm vui trong công việc cực nhọc làm động lực vì khi đó bà có thể kiếm được vài bát gạo, vài đồng bạc lo cho con. Nhưng niềm vui ấy chỉ mong manh khi mùa đông đến, không còn ai thuê mướn, những đứa trẻ lại oằn mình chịu đói, chịu rét chờ đến vụ mùa năm sau. Gánh nặng đông con khiến mẹ Lê chìm trong nỗi lo lắng triền miên, mỗi ngày trôi qua là một cuộc vật lộn với cái đói và cái khổ. Trong xã hội xưa, người ta quan niệm “đông con hơn nhiều của”, nhưng với những gia đình nghèo như mẹ Lê, đông con chỉ càng làm gia cảnh thêm khốn khó. Hình ảnh mẹ Lê khiến người đọc không khỏi xót xa, thương cảm. Giá như bà ít con hơn, gánh nặng sẽ bớt đi phần nào. Nhưng dù cuộc sống có khắc nghiệt, bà vẫn kiên cường bảo vệ con, sẵn sàng lấy thân mình che chở cho đứa con nhỏ nhất giữa cái lạnh buốt giá – hình ảnh cao đẹp nhất của tình mẫu tử thiêng liêng. Qua câu chuyện về mẹ Lê, Thạch Lam không chỉ khắc họa nỗi khổ cùng cực của những con người dưới đáy xã hội mà còn đặt ra câu hỏi đầy trăn trở: Ai sẽ giang tay cứu vớt những mảnh đời bất hạnh ấy? Nếu không có sự giúp đỡ, cuộc sống của họ sẽ mãi lặp lại trong vòng xoáy đói nghèo và khổ đau. Bằng giọng văn nhẹ nhàng, thấm đượm chất thơ, tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực tàn khốc mà còn gợi lên trong lòng người đọc lòng nhân ái và sự sẻ chia với những số phận bất hạnh trong xã hội. Thông điệp nhân văn sâu sắc mà tác giả muốn gửi gắm là: Chỉ có sự đồng cảm và tình yêu thương mới là ánh sáng cứu rỗi những mảnh đời cơ cực như mẹ con nhà Lê. |
Mẫu số 4 - Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê
“Nhà mẹ Lê” là một câu chuyện hiện thực nhưng thấm đượm giá trị nhân đạo sâu sắc của Thạch Lam. Không có người tốt cứu giúp, cũng không có kết cục tốt đẹp, nhưng qua từng câu chữ, người đọc vẫn cảm nhận được tấm lòng nhân ái và niềm tin rằng lòng người thiện lương vẫn luôn tồn tại trên thế gian này. Mẹ Lê là một người phụ nữ nghèo khổ, đơn thân nuôi 11 người con giữa cuộc sống cùng cực. Dù phải chịu đói khát, lam lũ, bà vẫn không bỏ rơi con cái, suốt đời quần quật mưu sinh. Cái chết của bà cũng vì đói quá phải đi xin cơm – một kết cục đau thương, xót xa. Những đứa con và cuộc sống khốn khó của gia đình mẹ Lê được Thạch Lam khắc họa sinh động, chân thực qua từng chi tiết. Điều đặc biệt là trong hoàn cảnh cùng quẫn, niềm vui giản dị vẫn le lói – đó là những lúc được ăn no, dù chỉ là những khoảnh khắc hiếm hoi. Gia cảnh của mẹ Lê là hình ảnh tiêu biểu cho những người dân lao động nghèo khổ trong xã hội cũ. Với ngòi bút nhẹ nhàng mà sâu sắc, Thạch Lam không chỉ tái hiện hiện thực tàn khốc, mà còn gửi gắm thông điệp về tinh thần kiên cường, bền bỉ và lòng hy vọng trước những thử thách của cuộc sống. Qua nhân vật mẹ Lê, nhà văn khéo léo truyền tải tư tưởng về sự đoàn kết, lòng nhân ái và sự cần thiết của sự sẻ chia giữa những con người trong xã hội. Tấm lòng nhân đạo của Thạch Lam được thể hiện rõ qua hai chi tiết đầy xúc động. Thứ nhất, dù rơi vào cảnh khốn cùng, mẹ Lê vẫn giữ trọn tình mẫu tử, không bao giờ bỏ mặc con cái. Trong những ngày tăm tối, bà vẫn tìm thấy niềm vui giản dị, lấy sự tồn tại của con làm lẽ sống cho chính mình. Điều đó cho thấy, đói nghèo không thể làm tha hóa nhân cách của những con người lương thiện. Thứ hai, khi mẹ Lê qua đời, những người hàng xóm – không hề ruột rà máu mủ – vẫn chung tay lo hậu sự cho bà. Chi tiết góp tiền mua ván gỗ chôn cất mẹ Lê chính là minh chứng xúc động cho tình người ấm áp vẫn tồn tại ngay cả giữa những mảnh đời khốn khó nhất. Truyện của Thạch Lam mang nét riêng biệt, không giống bất kỳ tác giả nào cùng thời. Ông không chạy theo những xung đột gay gắt hay kết thúc có hậu, mà bằng lối kể chuyện nhẹ nhàng, dung dị, ông đã khắc họa hiện thực phũ phàng nhưng vẫn làm nổi bật lên tình người ấm áp. “Nhà mẹ Lê” không chỉ là một bức tranh chân thực về đời sống nghèo khổ mà còn là một lời nhắc nhở đầy nhân văn về lòng nhân ái và sự sẻ chia giữa con người với nhau. |
Mẫu số 5 - Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê
Đoạn trích “Nhà mẹ Lê” đã khắc họa số phận đáng thương của một người mẹ nghèo phải gánh vác cả gia đình đông con giữa cảnh đói khát, túng quẫn. Hình ảnh mẹ Lê tiêu biểu cho người nông dân nghèo khổ, bấp bênh trong cuộc sống vì gánh nặng con cái và sự cùng cực của xã hội thời bấy giờ. Nỗi khổ của nhà mẹ Lê không chỉ là cái khổ vật chất mà còn là gánh nặng tinh thần khi phải lo toan cho mười một đứa con trong hoàn cảnh thiếu thốn đủ bề. Nếu gia đình ít con hơn, có lẽ cuộc sống của mẹ Lê sẽ bớt khó khăn, gánh nặng cơm áo sẽ nhẹ đi phần nào. Hình ảnh gia đình đông con không phải là chuyện hiếm gặp trong xã hội cũ, khi quan niệm “đông con hơn nhiều của” đã khiến người phụ nữ phải oằn mình gánh vác mọi lo toan. Từ hoàn cảnh của mẹ Lê, chúng ta hiểu rằng, trong bất cứ hoàn cảnh nào, mỗi người đều cần ý thức rõ cuộc sống của mình để có thể đưa ra những lựa chọn phù hợp, tránh để bản thân và những người xung quanh phải chịu cảnh khốn khổ, nhọc nhằn. Bên cạnh đó, đoạn trích còn đặt ra câu hỏi nhức nhối về giải pháp cho những mảnh đời nghèo khổ như mẹ con nhà Lê. Ai sẽ là người giang tay cứu giúp, hay họ sẽ mãi vật lộn trong vòng quay bế tắc của đói nghèo? Thạch Lam không trực tiếp trả lời, nhưng qua đó, ông khơi gợi lòng trắc ẩn, thúc giục mỗi người hãy sống nhân ái, biết chia sẻ và cưu mang những phận đời bất hạnh. Với lối viết nhẹ nhàng, giàu chất thơ, Thạch Lam không chỉ phản ánh hiện thực tàn khốc, mà còn gửi gắm tấm lòng nhân đạo sâu sắc. Ẩn sau từng câu chữ là lời nhắc nhở đầy tinh tế về tình thương, về giá trị của sự đồng cảm và sẻ chia trong cuộc sống. Tấm lòng nhân ái ấy chính là dấu ấn không thể phai mờ trong các tác phẩm của Thạch Lam, và đoạn trích “Nhà mẹ Lê” là một minh chứng rõ nét nhất cho tư tưởng nhân văn cao cả ấy. |
Trên đây là thông tin về "Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê? Viết đoạn văn cảm nhận của em về nhân vật bác Lê?"
Cảm nhận về nhân vật bác Lê trong đoạn trích Nhà mẹ Lê? Viết đoạn văn cảm nhận của em về nhân vật bác Lê? (Hình từ Internet)
Mục tiêu chung môn Ngữ Văn là gì?
Căn cứ theo Phụ lục ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT về Chương trình giáo dục phổ thông 2018 của môn Ngữ Văn có nêu rõ mục tiêu chung môn Ngữ Văn trong chương trình giáo dục phổ thông 2018 như sau:
- Hình thành và phát triển cho học sinh những phẩm chất chủ yếu: yêu nước, nhân ái, chăm chỉ, trung thực và trách nhiệm; bồi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và phát triển cá tính.
Môn Ngữ văn giúp học sinh khám phá bản thân và thế giới xung quanh, thấu hiểu con người, có đời sống tâm hồn phong phú, có quan niệm sống và ứng xử nhân văn; có tình yêu đối với tiếng Việt và văn học; có ý thức về cội nguồn và bản sắc của dân tộc, góp phần giữ gìn, phát triển các giá trị văn hoá Việt Nam; có tinh thần tiếp thu tinh hoa văn hoá nhân loại và khả năng hội nhập quốc tế.
- Góp phần giúp học sinh phát triển các năng lực chung: năng lực tự chủ và tự học, năng lực giao tiếp và hợp tác, năng lực giải quyết vấn đề và sáng tạo.
Đặc biệt, môn Ngữ văn giúp học sinh phát triển năng lực ngôn ngữ và năng lực văn học: rèn luyện các kĩ năng đọc, viết, nói và nghe; có hệ thống kiến thức phổ thông nền tảng về tiếng Việt và văn học, phát triển tư duy hình tượng và tư duy logic, góp phần hình thành học vấn căn bản của một người có văn hoá; biết tạo lập các văn bản thông dụng; biết tiếp nhận, đánh giá các văn bản văn học nói riêng, các sản phẩm giao tiếp và các giá trị thẩm mĩ nói chung trong cuộc sống.
Học sinh THCS có quyền gì?
Quyền của học sinh THCS được quy định tại Điều 35 Điều lệ trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT, cụ thể như sau:
(1) Được bình đẳng trong việc hưởng thụ giáo dục toàn diện, được bảo đảm những điều kiện về thời gian, cơ sở vật chất, vệ sinh, an toàn để học tập ở lớp và tự học ở nhà
Được cung cấp thông tin về việc học tập, rèn luyện của mình, được sử dụng trang thiết bị, phương tiện phục vụ các hoạt động học tập, văn hóa, thể thao của nhà trường theo quy định.
(2) Được tôn trọng và bảo vệ, được đối xử bình đẳng, dân chủ, được quyền khiếu nại với nhà trường và các cấp quản lý giáo dục về những quyết định đối với bản thân mình;
Được quyền chuyển trường khi có lý do chính đáng theo quy định hiện hành; được học trước tuổi, học vượt lóp, học ở tuổi cao hơn tuổi quy định theo Điều 33 Điều lệ ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT
(3) Được tham gia các hoạt động nhằm phát triển năng khiếu về các môn học, thể thao, nghệ thuật do nhà trường tổ chức nếu có đủ điều kiện.
(4) Được nhận học bổng hoặc trợ cấp khác theo quy định đối với những học sinh được hưởng chính sách xã hội, những học sinh có khó khăn về đời sống và những học sinh có năng lực đặc biệt.
(5) Được chuyển trường nếu đủ điều kiện theo quy định; thủ tục chuyển trường thực hiện theo quy định của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
(6) Được hưởng các quyền khác theo quy định của pháp luật.
Quý khách cần hỏi thêm thông tin về có thể đặt câu hỏi tại đây.